Brick by brick, six-year-old Alice is building a magical kingdom.
Từng viên gạch một, Alice- 6 tuổi đang xây một vương quốc phép
thuật.
Imagining fairy-tale turrets and fire-breathing dragons, wicked
witches and gallant heroes, she’s creating an enchanting world.
Tưởng tượng những tháp nhỏ trong truyện cổ tích và những con rồng
phun lửa, những mụ phù thủy ác độc và những anh hùng dũng cảm, cô bé đang tạo
ra một thế giới đầy mê hoặc.
Although she isn’t aware of it, this fantasy is helping her take
her first steps towards her capacity for creativity and so it will have
important repercussions in her adult life.
Mặc dù cô bé không nhận thức được điều đó, nhưng sự tưởng tượng
này đang giúp bé bước những bước đầu tiên hướng đến khả năng sáng tạo của mình
và do đó nó sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống của bé khi trưởng thành.
Minutes later, Alice has abandoned the kingdom in favour of playing
schools with her younger brother.
Vài phút sau, Alice đã bỏ vương quốc đồ chơi này để chơi cùng với
em trai của mình.
When she bosses him around as his ‘teacher’, she’s practising how
to regulate her emotions through pretence.
Khi đóng vai giáo viên của người em trai là lúc cô bé đang thực
hành khả năng kiểm soát cảm xúc thông qua việc giả làm cô giáo.
Later on, when they tire of this and settle down with a board
game, she’s learning about the need to follow rules and take turns with a
partner.
Sau đó, khi chúng chán trò chơi này và chuyển sang chơi trò cờ
bàn, cô bé sẽ học về sự cần thiết của việc tuân thủ các luật lệ và lượt chơi
đối với người tham gia.
‘Play in all its rich variety is one of the highest achievements
of the human species,’ says Dr David Whitebread from the Faculty of Education
at the University of Cambridge, UK.
‘Chơi được tất cả các loại trò chơi là một trong những thành tựu
cao nhất của loài người’ Tiến sỹ David Whitebread đến từ Khoa Giáo dục Đại học
Cambridge chia sẻ.
‘It underpins how we develop as intellectual, problem-solving
adults and is crucial to our success as a highly adaptable species.’
‘Điều đó củng cố cách chúng ta phát triển như một người trưởng
thành có trí thức và kỹ năng giải quyết các vấn đề. Nó cũng rất quan trọng đối
với thành công của chúng ta như một loài có khả năng thích nghi cao.’
Recognising the importance of play is not new: over
two millennia ago, the Greek philosopher Plato extolled its
virtues as a means of developing skills for adult life, and ideas about
play-based learning have been developing since the 19th century.
Nhận thức được tầm quan trọng của trò chơi không phải điều gì mới:
từ hơn hai thiên niên kỷ trước, nhà triết học người Hy Lạp, Plato
đã ca ngợi những lợi ích của nó như một cách để phát triển những kỹ
năng trong cuộc sống của người trưởng thành và những ý tưởng về học tập dựa
trên trò chơi được phát triển từ thế kỷ 19.
But we live in changing times, and Whitebread is mindful of a
worldwide decline in play, pointing out that over half the people in the world
now live in cities.
Nhưng chúng ta đang sống trong thời đại luôn thay đổi, và
Whitebread lưu tâm đến sự đi xuống của trò chơi trên toàn cầu, ông ra
chỉ ra rằng hơn quá nửa dân số thế giới hiện tại đang sống trong các thành phố.
‘The opportunities for free play, which I experienced almost every
day of my childhood, are becoming increasingly scarce,’ he says.
‘ Những cơ hội cho những trò chơi miễn phí mà tôi đã từng trải gần
như hằng ngày ở thời thơ ấu, đang dần trở nên khó tìm’ ông nói.
Outdoor play is curtailed by perceptions of risk to do with
traffic, as well as parents’ increased wish to protect their children from
being the victims of crime, and by the emphasis on ‘earlier is better’ which is
leading to greater competition in academic learning and schools.
Trò chơi ngoài trời bị hạn chế bởi sự nhận thức về nguy hiểm đến
từ giao thông, cũng như bố mẹ đang muốn bảo vệ con cái họ nhiều hơn để chúng
không trở thành nạn nhân của tệ nạn, và bằng cách chú trọng vào việc ‘biết càng
sớm càng tốt’ đang làm tăng tính cạnh tranh trong học tập cũng như tại các
trường học.
International bodies like the United Nations and the European
Union have begun to develop policies concerned with children’s right to play,
and to consider implications for leisure facilities and educational programmes.
Các tổ chức quốc tế giống như Liên Hợp Quốc và Liên minh
Châu Âu đã bắt đầu phát triển các chính sách liên quan đến quyền được vui chơi
của trẻ em, và cũng chú trọng tác động đến các trang thiết bị vui chơi giải trí
và các chương trình giáo dục.
But what they often lack is the evidence to base policies on.
Nhưng những gì họ thường thiếu là các bằng chứng để xây dựng các
chính sách.
‘The type of play we are interested in is
child-initiated, spontaneous and unpredictable - but, as soon as you
ask a five-year-old “to play”, then you as the researcher have intervened,’
explains Dr Sara Baker.
‘Chúng ta quan tâm đến các loại trò chơi do chính trẻ em khởi
xướng, tự phát và không thể đoán trước được, ngay khi yêu cầu một đứa
trẻ 5 tuổi phải chơi, thì bạn trở thành một nhà nghiên cứu can thiệp vào loại
trò chơi đó’, Tiến sỹ Sara Baker giải thích.
‘And we want to know what the long-term impact of play is. It’s a
real challenge.’
‘Và chúng tôi đang muốn biết tác động lâu dài của trò chơi là gì.
Nó là một thách thức thực sự’.
Dr Jenny Gibson agrees, pointing out that although some of the
steps in the puzzle of how and why play is important have been looked at, there
is very little data on the impact it has on the child’s later life.
Tiến sĩ Jenny Gibson đồng ý, chỉ ra rằng mặc dù một số bước trong
câu đố về cách thức và lý do tại sao trò chơi lại quan trọng đã được xem xét
nhưng có rất ít dữ liệu về tác động của trò chơi đối với cuộc sống sau này của
đứa trẻ.
Now, thanks to the university’s new Centre for Research on Play in
Education, Development and Learning (PEDAL), Whitebread, Baker, Gibson and a
team of researchers hope to provide evidence on the role played by play in how
a child develops.
Giờ đây, nhờ vào Trung tâm nghiên cứu mới của trường Đại học trò
chơi trong Giáo dục, Phát triển và Học tập (PEDAL), Whitebread, Baker, Gibson
và một nhóm các nhà nghiên cứu hi vọng sẽ cung cấp dẫn chứng về vai trò của trò
chơi đối với với sự phát triển của đứa trẻ như thế nào.
‘A strong possibility is that play supports the early
development of children’s self-control,’ explains Baker.
‘Một khả năng lớn là trò chơi hỗ trợ khả năng tự kiểm
soát của trẻ em trong thời gian đầu phát triển’ Baker giải thích.
‘This is our ability to develop awareness of our own thinking
processes - it influences how effectively we go about undertaking challenging
activities.’
‘Đây là khả năng của chúng ta nhằm phát triển nhận thức về các quá
trình tư duy của chính mình. Nó ảnh hưởng đến mức độ hiệu quả khi chúng ta thực
hiện các hoạt động đầy thách thức’.
In a study carried out by Baker with toddlers and young
pre-schoolers, she found that children with greater self-control solved
problems more quickly when exploring an unfamiliar set-up requiring scientific
reasoning.
Trong một nghiên cứu được thực hiện bởi Baker với những đứa bé mới
tập đi và những đứa trẻ mẫu giáo, cô phát hiện rằng những trẻ với khả năng tự
kiềm chế tốt hơn thì giải quyết vấn đề nhanh hơn khi khám phá một điều mới lạ
đòi hỏi những lập luận khoa học.
‘This sort of evidence makes us think that giving children the
chance to play will make them more successful problem-solvers in the long run.’
‘Các bằng chứng này khiến chúng tôi nghĩ rằng cho trẻ em cơ hội
chơi sẽ giúp chúng giải quyết vấn đề thành công hơn về lâu dài.’
If playful experiences do facilitate this aspect of
development, say the researchers, it could be extremely significant for
educational practices, because the ability to self-regulate has been shown
to be a key predictor of academic performance.
Theo các nhà nghiên cứu, nếu các kinh nghiệm vui chơi tạo điều
kiện thuận lợi cho sự phát triển này, thì nó có thể cực kỳ ý nghĩa đối với giáo
dục thực tiễn, bởi vì khả năng tự điều chỉnh đã được chứng minh là yếu tố dự
báo chính về kết quả học tập.
Gibson adds: ‘Playful behaviour is also an important indicator of
healthy social and emotional development.
Gibson cho biết thêm: ‘Hành vi vui chơi cũng là một chỉ số quan
trọng cho sự phát triển xã hội và cảm xúc lành mạnh’.
In my previous research, I investigated how observing
children at play can give us important clues about their well-being
and can even be useful in the diagnosis of neurodevelopmental disorders
like autism.’
Trong nghiên cứu trước đây, tôi đã nghiên cứu cách quan sát trẻ em
trong lúc chơi có thể cho chúng ta có được những manh mối quan trọng về sức
khỏe của chúng và thậm chí có thể hữu ích trong chẩn đoán rối loạn phát triển
thần kinh như tự kỷ.
Whitebread’s recent research has involved developing a play-based
approach to supporting children’s writing.
Nghiên cứu gần đây của Whitebread đã tham gia phát triển một cách
tiếp cận dựa trên trò chơi để hỗ trợ trẻ em viết chữ.
‘Many primary school children find writing difficult, but we
showed in a previous study that a playful stimulus was far more effective than
an instructional one.
‘Nhiều học sinh tiểu học cảm thấy khó khăn, nhưng chúng tôi đã chỉ
ra trong một nghiên cứu trước đây rằng sự kích thích bằng trò chơi hiệu quả hơn
nhiều so với dùng một bài giảng’.
Children wrote longer and better-structured stories when they
first played with dolls representing characters in the story.
Trẻ em đã viết những câu chuyện dài hơn và có cấu trúc tốt hơn khi
lần đầu tiên chơi với búp bê - đại diện cho những nhân vật trong câu chuyện.
In the latest study, children first created their story with
Lego*, with similar results.
Trong nghiên cứu mới nhất, trẻ em lần đầu tiên tạo ra câu chuyện
với Lego với những kết quả tương tự.
‘Many teachers commented that they had always previously had
children saying they didn’t know what to write about.
‘Nhiều giáo viên nhận xét rằng trước đây luôn có những đứa trẻ nói
rằng chúng không biết phải viết gì.
With the Lego building, however, not a single child said this
through the whole year of the project.’
Tuy nhiên, với lắp ghép Lego, không có đứa trẻ nào nói điều này
trong suốt một năm thực hiện dự án’.
Whitebread, who directs PEDAL, trained as a primary school teacher
in the early 1970s, when, as he describes, ‘the teaching of young children was
largely a quiet backwater, untroubled by any serious intellectual debate or
controversy.’
Whitebread, người chỉ đạo PEDAL, được đào tạo thành một giáo viên
tiểu học vào đầu những năm 1970, khi đó theo sự mô tả của ông ‘việc dạy dỗ trẻ
em phần lớn là một nơi yên tĩnh, không xảy ra bất kỳ tranh luận hay tranh cãi
nào.
Now, the landscape is very different, with hotly debated topics
such as school starting age.
Bây giờ, viễn cảnh rất khác, với các chủ đề tranh luận sôi nổi như
độ tuổi bắt đầu đến trường.
‘Somehow the importance of play has been lost in recent decades.
Bằng cách nào đó tầm quan trọng của trò chơi đã bị mất đi trong
những thập kỷ gần đây.
It’s regarded as something trivial, or even as something
negative that contrasts with “work”.
Nó được coi như một thứ gì đó tầm thường, hoặc thậm chí là một thứ
gì đó tiêu cực đối lập với ‘công việc’.
Let’s not lose sight of its benefits, and the
fundamental contributions it makes to human achievements in the arts, sciences
and technology.
Chúng ta không thể bỏ qua lợi ích và những đóng góp nền tảng của
trò chơi cho những thành tựu mà con người đã đạt được trong nghệ thuật, khoa
học và công nghệ.
Let’s make sure children have a rich diet of play experiences.’
Hãy chắc chắn rằng trẻ em có những trải nghiệm trò chơi bổ ích và
giá trị.
0 Nhận xét