Impressionism
is an art style that developed in France in the late 19 th century. Young
painters used new techniques to paint outdoor scenes. They experimented a lot
with different forms of light and color. Impressionists wanted to show the
viewer how a landscape looked at different times of the day. They did not put
so much emphasis on the detail of objects. Many critics of impressionism
thought these artists were sloppy and did not care so much about their work. Two
of the most famous painters of this period were Claude Monet and
Pierre-Auguste Renoir. Monet, for example, painted the same scenic pictures
at different times of the day to show the viewers different impressions. Before
impressionism began painters created pictures of historical objects and
followed strict rules. They liked to show things as detailed as possible.
Starting in the 1860s painters tried something different. Edouard Manet
caused a scandal by painting in sketchy strokes. He did not concentrate on
the object but on the colors and light around it. Many
other artists followed Monet’s style. They did not work in their studios any
more but went outside and observed nature. They liked to work with natural
light. But impressionists not only painted pictures of landscapes. They also
drew paintings of factory buildings, railway trains and other things they saw
around them. Claude
Monet’s painting Impression: Sunrise in 1872 gave the style its name.
Painters adopted this style as symbol of what they wanted to achieve: to give
an impression of what they see. The
impressionists held a number of art shows in which they displayed their
works. They created their most important works from 1870 to about 1910. This
style influenced other artists of later generations, like Paul Gauguin and
Vincent van Gogh. |
Chủ
nghĩa ấn tượng là một phong cách nghệ thuật phát triển ở Pháp vào cuối thế kỷ
19. Các họa sĩ trẻ đã sử dụng những kỹ thuật mới để vẽ cảnh ngoài trời. Họ đã
thử nghiệm rất nhiều dạng ánh sáng và màu sắc khác nhau. Những người theo trường
phái ấn tượng muốn cho người xem thấy phong cảnh trông như thế nào vào những
thời điểm khác nhau trong ngày. Họ không chú trọng nhiều đến chi tiết của đồ
vật. Nhiều nhà phê bình chủ nghĩa ấn tượng cho rằng những nghệ sĩ này cẩu thả
và không quan tâm nhiều đến tác phẩm của mình. Hai
trong số những họa sĩ nổi tiếng nhất thời kỳ này là Claude Monet và
Pierre-Auguste Renoir. Ví dụ, Monet đã vẽ những bức tranh phong cảnh giống
nhau vào những thời điểm khác nhau trong ngày để cho người xem thấy những ấn
tượng khác nhau. Trước
khi chủ nghĩa ấn tượng bắt đầu, các họa sĩ đã tạo ra những bức tranh về các
hiện vật lịch sử và tuân theo những quy tắc nghiêm ngặt. Họ thích thể hiện mọi
thứ càng chi tiết càng tốt. Bắt đầu từ những năm 1860, các họa sĩ đã thử một
điều gì đó khác biệt. Edouard Manet gây tai tiếng vì vẽ nét vẽ sơ sài. Anh ta
không tập trung vào vật thể mà tập trung vào màu sắc và ánh sáng xung quanh
nó. Nhiều
nghệ sĩ khác đã làm theo phong cách của Monet. Họ không làm việc trong xưởng
vẽ nữa mà ra ngoài và quan sát thiên nhiên. Họ thích làm việc với ánh sáng tự
nhiên. Nhưng những người theo trường phái ấn tượng không chỉ vẽ tranh phong cảnh.
Họ cũng vẽ những bức tranh về nhà máy, tàu hỏa và những thứ khác mà họ nhìn
thấy xung quanh. Bức
tranh Ấn tượng: Bình minh của Claude Monet năm 1872 đã đặt tên cho phong cách
này. Các họa sĩ đã áp dụng phong cách này như một biểu tượng cho những gì họ
muốn đạt được: tạo ấn tượng về những gì họ nhìn thấy. Những
người theo trường phái ấn tượng đã tổ chức một số buổi trình diễn nghệ thuật
để trưng bày các tác phẩm của mình. Họ đã tạo ra những tác phẩm quan trọng nhất
của mình từ năm 1870 đến khoảng năm 1910. Phong cách này ảnh hưởng đến các
nghệ sĩ khác thuộc thế hệ sau, như Paul Gauguin và Vincent van Gogh. |
0 Nhận xét